Đoàn Trọng Hiếu – “ Xin đừng nỏ miệng hỡi những tên vô liêm sỉ”

Kính thưa quý anh em tù chính trị (HO)
Chúng tôi xin kính mời quý anh chị em nghe đoạn audio này do ông Đỗ Diễn Nhi nói trên đài Việt Nam Hải Ngoại chiều thứ bảy 15-11-2014 vừa qua trong chương trình “Sử Địa” của ông trước khi đọc lá thư ngỏ của chúng tôi gởi cho ông ta. Trong đoạn audio trích dẫn bên dưới ông nói như sau “ các vị là tướng tá con bà gì tôi không cần biết, quý vị đã về Việt Nam xếp hàng trình hộ chiếu ở cái cửa khẩu con bà gì của chúng nó tôi cũng không cần biết, quý vị đừng có nói chuyện với tôi,quý vị là những kẻ phản quốc, phản lại nước Việt Nam Cộng Hoà của chúng tôi”.

Thưa ông Đỗ Diễn Nhi.
Đầu tiên chúng tôi nhân danh một cựu tù nhân chính trị sang Mỹ theo chương trình HO phản đối những cáo buộc hàm hồ vơ đũa cả nắm của ông qua đoạn audio chúng tôi trích dẫn nêu trên
Chúng tôi, những người sau khi từ trại tù cộng sản trở về, biết bao anh em chúng tôi đã trở về với thân tàn ma dại, đã bị cảnh gia đình tan nát, con cái không được đi học vì có cha là “ ngụy quân ngụy quyền”, chúng đã phải bám vào các nơi đầu đường xó chợ để kiếm sống, để rồi khi đi Mỹ có đứa được đi có đứa phải ở lại, mỗi người có một hoàn cảnh khác nhau, tôi chỉ xin đơn cử một vài trường hợp mà chúng tôi biết và chứng kiến.
Trường hợp 1- Ông Trần Hữu Lộc một Cảnh Sát Đặc Biệt đi theo chương trình HO năm 1998 chỉ có một mình ,vì khi về thì vợ ông có gia đình khác , 5 đứa con không cùng “hộ khẩu”. Khi sang Hoa Kỳ ông đã ngót 70 tuổi chỉ biết ngày ngày đi rửa chén cho một nhà hàng để có chút tiền gởi về giúp các con, ông làm sao dám nghĩ đến việc bảo lãnh cho cả 5 đứa đã có gia đình với bầy con cháu, vì thế một hai năm nhớ con cháu quá ông phải về VN thăm chúng nó. Cuối cùng ông quyết định là năm 2011 ông sẽ về sống hẳn bên VN, nhưng đau đớn thay ông bị tai biến mạch máu não và chết cô đơn ở tuổi 81 không một người thân bên cạnh. Thưa ông trường hợp của ông Trần Hữu Lộc theo ông là phản quốc phải không ông giáo sư Đỗ Diễn Nhi?
Trường hợp 2 – Ông Đại uý quân cảnh Hoàng Văn Tuân sang Mỹ năm 1996 khi hai ông bà đã 75 tuổi để lại 8 đứa con với một bầy cháu nội ngoại. Ước nguyện của ông bà chỉ ráng cố sống dành dụm chút tiền già để giúp cho con cháu vì chúng quá nghèo, hoàn cảnh của ông bà đã khiến cho một mạnh thường quân ở đây cứ hai năm một lần lại giúp cho ông bà cái vé máy bay để về thăm con cháu. Những ngày lễ tết nhìn người khác con cháu xum vầy hai ông bà tủi thân chỉ biết nhìn nhau khóc. Năm 2004 nhận thấy mình không thể sống tại Mỹ lâu hơn nên đã về hẳn VN để rồi vài năm sau được chết bên cạnh con cháu. Sự đi về VN thăm con cháu theo ông thì cũng là phản quốc phải không ông Đỗ Diễn Nhi?
Trường hợp 3 – Biệt kích nhảy Bắc Nguyễn Văn Bối với gần 17 năm tù tại Miền Bắc, ngày sang Mỹ chỉ với đứa con gái út độc thân năm nay cũng đã gần 60, còn những đứa khác thì đã già và có gia đình con cháu đầy đàn nên ở lại Việt Nam. Đã nhiều năm nay ông cụ vẫn về thăm nhìn lại con cháu, nhưng năm nay vì điếc hẳn và cũng lẩm cẩm vì đã 93 tuổi nên con cái nó không cho đi nữa. Thưa ông Nhi theo ông thì cụ Bối cũng là tên phản quốc phải không?
Đây là trường hợp của cá nhân tôi.
Khi nghe nói có chương trình HO tôi đã định không đi vì tôi là con trưởng ,bố mẹ thì già và chỉ còn có cô em gái không chồng ở lại, nhưng ông bà yêu cầu tôi phải đi vì tương lai các cháu. Ngày tôi bước chân ra đi tôi hứa với ông bà là khi ông bà nằm xuống tôi sẽ về.Tôi sang Mỹ cuối năm 1991, ba năm sau thì ông bà lần lượt qua đời, phận làm con còn về được thì tôi phải về. Thưa ông tôi có phản quốc không ông Đỗ Diễn Nhi?
Đối với tôi những ai thù cộng sản đến mức độ cha mẹ chết cũng không về để chịu tang đó là tuỳ sự chọn lựa của họ, tuy nhiên có những kẻ thề chống cộng sản đến mức cha chết cũng không về chịu tang, mẹ chết cũng không về nhỏ một giọt nước mắt trả ơn công đức sinh thành nhưng rồi lại về Việt Nam để “đội quần” Việt cộng, hay không về VN nhưng lại làm tay sai hoặc làm những điều có lợi cho Vc. Còn riêng tôi thì thù cộng sản cũng không thể bỏ phận làm con, đối với tôi Tổ Quốc thì linh thiêng nhưng xa vời, còn cha mẹ là những người đã banh da xẻ thịt mang tôi vào đời, đối với cha mẹ mà tôi không làm tròn bổn phận làm con thì làm sao làm tròn bổn phận đối với Tổ Quốc.
Người cộng sản bắt đảng viên phải đấu tố cha mẹ mình để chứng tỏ lòng trung thành với đảng, còn người Quốc Gia thì xét sự việc có tình có lý và nhờ có như thế mà tuy mất nước nhưng chính nghĩa vẫn còn, người Quốc Gia khác cộng sản là ở chỗ đó. Còn như ông khi di tản sang Mỹ gia đình con cái cha mẹ anh em đầy đủ thì cần gì mà phải về VN, ông có muốn về chưa chắc bà vợ ông đã cho ông về, cho nên ông mới nỏ miệng chửi anh em HO là phản quốc để được vài ba thính giả như ông năm bà tư ông bảy khen là ông giáo sư Đỗ Diễn Nhi là người chống cộng hết mình. May mà ông mới là viên thày giáo dạy sử đệ nhất cấp mà đã cả gan to mồm như thế, nói dại chứ nếu lỡ chẳng may chó nhẩy bàn độc ông mà lại là đại lãnh tụ thì anh em chúng tôi chỉ có nước “bỏ bu”.
Dĩ nhiên trong số những anh em HO cũng có một số ít người về Việt Nam với mục đích vui chơi, tuy nhiên không thể vì một số thành phần nhỏ trong hàng ngũ anh em tù chính trị mà ông vơ đũa cả nắm để nhục mạ anh em tù nhân chính trị chúng tôi. Ông thử nhìn xem chung quanh ông những người đang tích cực hoạt động trong các cộng đồng, các tổ chức có phải là đa số là anh em HO không? Những lời hàm hồ của ông chứng tỏ ông là kẻ có học nhưng vô hạnh.
Còn Đỗ Diễn Nhi ông là ai?
Ông là một giáo chức biệt phái nhiệm sở, ngày ông ở lính chưa quá 9 tuần, giá cái ngày ông nhận giấy biệt phái nhiệm sở để tỏ ra  là người chống cộng ông xé mẹ nó cái giấy đó đi, tình nguyện ở lại quân đội ,thì ngày hôm nay ông nỏ miệng nhục mạ chúng tôi thì cũng còn tạm chấp nhận. Đằng này ông chưa một ngày đối diện với kẻ thù, chưa biết mặt thằng việt cộng tròn hay méo. Ngày 30-4 ông đã nhanh chân cùng toàn bộ bầu đoàn thê tử chạy trước để rồi hôm nay ông có cuộc sống no đủ bên vợ đẹp, con cái thành tài,  ông quay lại mạt sát nhục mạ những anh em vì trách nhiệm đã ở lại chiến đấu đến giờ phút sau cùng, đã phải trải qua những năm tháng tù đày hết tuổi thanh xuân. Mỗi người chúng tôi đều có những hoàn cảnh những nỗi đau của riêng mỗi người.
Ông tự cho là ông là bậc thầy chống cộng ư? Ông là gì mà lớn họng “đừng nói với tôi”! Ông chẳng là “ cái con bù loong” gì cả! Xin hỏi ông cái ngày mà ban giám đốc đài Việt Nam Hải Ngoại sau khi bị ông Lê Hồng Phúc tố giác giao du với toà đại sứ Việt cộng, thì chính họ đã lên đài công nhận có sự kiện này, công nhận họ có giao du với toà đại sứ Việt cộng, công nhận họ đã đưa Việt cộng về nhà ăn nhâu đàn đúm hát karaoke thì ông đã làm gì? Ông có một lời nào lên án họ hay không? Hay ông và ông Nguyễn Tường Thược chính là những tên đã cướp micro từ tay ông Huỳnh Quốc Bình khi ông này lên án đám “ ngày lên đài chống cộng tối về ngủ với kẻ thù”, chính hai ông là những tên nỏ miệng lớn họng bênh vực cho đám này hơn ai hết, chẳng qua là vì các ông “mê micro” nếu không bênh chúng nó thì chúng nó không cho nói nữa, đấy chống cộng của các ông đó sao? Các ông không những bênh vực mà còn có kẻ đao to búa lớn là “ai giết đài VNHN hãy bước qua xác tôi”, chẳng ai muốn giết đài VNHN mà chính chúng nó, những tên trong ban giám đốc đã lừa gạt niềm tin của đồng bào, ngày lên đài hô hào chống cộng tối đón việt cộng về nhà đàn đúm ăn nhâu chính chúng là những người giết cái đài này. Còn các ông toa rập với bọn chúng mà không gọi các ông là những tên thiên cộng thì gọi các ông là gì?
Xin các ông đừng nỏ miệng, cái ngày tôi tuyên bố không cộng tác với đài VNHN tôi đã nói thẳng trên đài là không làm việc với những tên vô liêm sỉ là các ông. Tôi thách các ông dám mang những điều tôi viết hôm nay phổ biến nguyên văn để chửi rủa tôi như các ông vừa làm chửi rủa mấy người khác mới đây, và cũng thách các ông dám dành thời giờ để đối chất với tôi về những điều tôi viết hôm nay, các ông muốn giở lại hồ sơ cũ về đài Việt Nam Hải Ngoại, về những gì các ông nói, những gì các ông viết tôi cũng sẵn sàng chiều ý các ông.

Ông chẳng biết mẹ gì về việt cộng cả, bọn chúng đâu thèm làm cái trò con nít như ông nói để bắt người ta vào chào cờ, chúng sẽ tìm mấy thằng có cái mác giáo sư ăn nói hàm hồ như ông để to họng lên tiếng nhân danh ta đây chống cộng rồi chửi người Quốc Gia, đó mới là việt cộng đấy ông giáo sư ạ.
Hôm nay xin được lên tiếng một lần nữa là “ Xin đừng nỏ miệng hỡi những tên vô liêm sỉ”
Đoàn Trọng Hiếu

Advertisement
This entry was posted in Uncategorized. Bookmark the permalink.

6 Responses to Đoàn Trọng Hiếu – “ Xin đừng nỏ miệng hỡi những tên vô liêm sỉ”

  1. Han Pham says:

    Chau rat dong y voi chu Hieu. Cam on chu da chia se va vach mat nhung ke an noi ham ho va vo liem si nhu ong giao su “ha cap” Do Dien Nhi.

  2. Phạm mạnh Hoàng says:

    Ông Ðỗ Diễn Nhi nói rất đúng. Ðã không thích chế độ cộng sản, đi tị nạn ở xứ khác rồi mà lại còn khúm núm thủ phục trở về VN cộng sản đó là hành động tự đánh mất danh dự và chính nghĩa của một người tị nạn.
    Càng sấu hổ hơn nữa là những vị trong quá khứ từng là Cựu sĩ quan QLVNCH, từng là ở tù cộng sản. Ðiều nầy tôi đồng ý với ông Ðỗ Diễn Nhi, là một sĩ nhục cho tập thể người quốc gia tị nạn cộng sản và Quân Lực VNCH.
    Theo thiễm ý của riêng tôi, ông Ðoàn Trọng Hiếu không nên quá vội vàng dùng những lời lẽ nặng nề đối với người không cùng lập trường và ý tưởng với ông.
    Ông Hiếu có chắc là lập trường của ông đúng?
    Xin quý vị hãy lắng tai nghe ngống thêm ý kiến của đại đa số các vị cao minh khác….
    Thân chào,
    Hòang Phạm (Cựu tù cải tạo)

  3. Phạm Mạnh Hoàng says:

    Sáng nay sau khi đọc bài viết trên đây của ông Ðoàn Trọng Hiếu, tôi là Phạm Mạnh Hoàng một Cựu tù cải tạo của cộng sản có ý kiến không tán thành lập trường của ông Hiếu. Nhưng người phụ trách web site nầy đã xóa đi.
    Tôi có vài lời gởi đến quý vị có trách nhiệm trang web nầy như sau:
    -Chúng ta đang ở xứ sở tự do Hoa Kỳ không phải là xứ cộng sản độc tài Việt Nam. Mọi ngưiời đều có quyền phát biểu ý kiến của mình. Quý vị không nên bắt chước theo bọn việt cộng tuyên truyền một chiều và “bịt mồm” người phát biểu kiểu như bọn” việt cộng bịt mồm Cha Lý”
    -Nếu ông Ðoàn Trọng Hiếu là một người có tư cách và trang web nầy thật sự là “Trang web của Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia”, thì quý vị không nên làm trò hề nầy.
    Ðiều nầy khiến cho cá nhân tôi nghi ngờ cả người phụ trách trang web và ông Ðoàn Trọng Hiếu không thật lòng có ý kiến xây dựng trong tin thần thẳng thắn và minh bạch.
    Thân chào
    Phạm Mạnh Hoàng

  4. minhhieu90 says:

    Thưa ông Phạm Mạnh Hoàng, tôi chỉ xoá đi lời comment dưới đây của một người mang tên là RED, Những lời góp ý cho dù đả kích chúng tôi với văn phong tử tế chúng tôi không bao giờ xóa đi.Tôi đã coi lại trong Trash chỉ duy nhất có lời góp ý ở bên dưới.Mong ông coi lại.
    Còn việc ông đồng ý với ông Đỗ Diễn Nhi thì đó là quan điểm của ông chúng tôi tôn trọng, còn đối với tôi Người Quốc Gia khi xem xét một sự kiện nào cũng đều căn cứ trên tình và lý, cũng không thể chỉ vì một vài người mà vơ đũa cả nắm, lại càng không thể kết án họ là những kẻ phản quốc, ông biết một người bị kết án phản quốc sẽ như thế nào. Tôi là một người nằm trong số những người bị kết án trên, một người với 7 năm lính 8 năm tù chỉ vì chữ hiếu với cha mẹ mà phải mang tôi phản quốc sao ông? mà cái người kết án chúng tôi lại là một người chưa từng đổ một giọt mồ hôi một giọt máu nơi chiến trường. Rất cám ơn lời góp ý của ông và xin ông đọc kỹ lời góp ý bên dưới nó không phù họp với chủ trương của chúng tôi là đụng chạm đến tôn giáo hoạc có những lời lẽ thô tục, còn những lời góp ý với văn phong tử tế thì có gì sợ mà phải xoá đi. Một lần nữa cám ơn ông và mong ông tiếp tục cho những lời góp ý để cho trang web của chúng tôi thêm phong phú. Trong 24 giờ nữa chúng tôi xin phép được xóa đi lời còm bên dưới.
    Đoàn Trọng Hiếu

  5. Pham Manh Hoang says:

    Kính ông Ðoàn Trọng Hiếu,
    Cùng cảnh ngộ như nhau, nhưng tôi và ông nơi mỗi người có lập trường khác nhau.
    Tôi xin có ý kiến với ông về câu hỏi dưới đây:
    “Tôi là một người nằm trong số những người bị kết án trên, một người với 7 năm lính 8 năm tù chỉ vì chữ hiếu với cha mẹ mà phải mang tôi phản quốc sao ông? ”
    -Ông là người con có hiếu,đáng kính trọng.

    Tôi cũng có người cha chết ở VN, nhưng tôi không về VN khi VN còn dưới chế độ cộng sản Tôi thà chịu tội bất hiếu, chớ nhất định không chịu cúi đầu thủ phục cây “Cờ Máu”. Vong linh của cha tôi chắc cũng hiểu và tha thứ cho tôi..

    Người VN chúng ta vốn trọng tình nghĩa, nhất là hiếu thảo với ông bà cha mẹ và tình anh em ruột thịt khắn khích..Việt cộng lợi dụng và khai thác tối đa về phương diện tình cảm gia đình, yếu điểm nầy. Ðại đa số người Việt Nam tị nạn cộng sản ở nước ngoài bị “Rơi và tình trạng chẳng đặng đừng” nầy.

    Ngược dòng lịch sữ ..Năm 1954, một số cán bộ Việt MInh được cộng sản có kế hoạch cho đi tập kết ra miền Bắc VN. Sau đó họ đưa số người nầy về lại miền Nam đánh phá. Số người nầy liên lạc với thân nhân của mình. Thân nhân của họ “Vì tình cảm gia đình” mà vô tình làm liên lạc tiếp tế cho việt cộng, góp công góp của cho VC.

    Sau năm 75, phong trao vượt biên vượt biẻn và các chương trình đoàn tụ gia đình tiếp theo đó. Số lượng dân VN ra nước ngoài đông đảo.
    Và cũng vì “Tình cảm gia đình thiên liêng” họ đã vô tình đóng góp tiền bạc để nuôi sống chế độ bạo tàn cộng sản VN, kéo dài chế độ độc tài đảng trị đặt ách nô lê cho dân tộc VN.. Trong số đó có ông!

    Giả như chỉ cần 1/2 số người Việt Nam ở nước ngoài đừng gởi tiền, đừng về du lịch VN, bọn việt cộng sẽ dần dẫy chết vì không có nguồn tiếp tế, tình hình VN có lẽ có sự thay đổi nào đó.

    Muốn lật đổ chế độ cộng sản mà không hy sinh được chút tình cảm nhỏ nhen thì ngàn đời cũng không làm được. Tôi rất buồn vì trong những năm gần đây số người Việt tị nạn cộng sản chưa hay là không ý thức được điều nầy, hoặc là vì lý do riêng tư nào đó đã đánh mất đi lập trường,giá trị tị nạn.cùng nhân cách con người mà họ đã đánh đổi bằng mạng sống trên đường đi tìm tự do.

    Tôi rất buồn khi thấy trong hàng ngũ Cựu sĩ quan, Cựu tù cải tạo cộng sản VN vì một lý do nào đó đã mềm lòng, cam chịu mất đi sĩ khí và danh dự của mình quay đầu về VN cộng sản thủ phục dưới cây cờ máu đã gieo rắc kinh hoàng đau thương tang tóc cho dân tộc mình trong quá khứ và đang còn tiếp tục gây đau thương, vông nô, bán nước cho ngoại bang.

    Sau cùng, để trả lời, những câu hỏi của ông:
    -Tôi cảm thấy ông đã lạc đề rồi khi đưa ra các ý nghĩ ngộ nghĩnh như vậy. Xin ông vui lòng đọc lại những câu hỏi của ông 3 lần để cảm thấy rằng ông vẫn còn có ý nghĩ đó nữa hay không?
    -Ðất nước VN một khi hòa bình thống nhất, TỰ DO-DÂN CHŨ-KHÔNG CỘNG SẢN là do thành quả đấu tranh của toàn dân VN, nhất là những chiến sĩ can trường hiện đang ở VN, họ sẽ là những người đứng ra lảnh đạo đất nước. Lớp tuổi chúng ta đã già nua và không còn hợp thời nữa.
    Xin ông đừng méo mó đem tôn giáo hay phe phái vào việc nầy.
    Cám ơn ông đã bỏ thì giờ quí báo để đọc tâm sự của tôi.
    Thân chào
    Phạm Mạnh Hòang

    .

  6. minhhieu90 says:

    Kính ông Phạm Mạnh Hoàng
    Xin cám ơn ông về những lời góp ý, việc chọn lựa về hay không về VN khi cha mẹ qua đời là do sự lựa chọn của mỗi người, điều quan trọng là hãy tự hỏi mình đã và đang và sẽ làm gì cho đất nước.Những người to miệng đổ lỗi cho anh em cựu tù nhân chính trị nào là “đa số đi về VN” nào là ” những người gởi tiền về VN nhiều nhất” mà không có một con số, một chứng minh cụ thể, đó chỉ là hành động đổ vấy để chạy trốn trách nhiệm, xin ông vui lòng hãy hỏi ông Đỗ Diễn Nhi đã đóng góp những gì cho cuộc đấu tranh này, riêng tôi chỉ là một người nhỏ bé trong cộng đồng Người Việt tỵ nạn việt cộng tại hải ngoại này đóng góp phần mình không được bao nhiêu, nhưng so với ông to họng lăng nhục chúng tôi thì ông Nhi có nằm mơ cũng không làm được những việc nhỏ như chúng tôi đã làm.
    Một lần nữa xin cám ơn lời góp ý thẳnh thắn của ông.
    Đoàn Trọng Hiếu

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s