Chồng của Chị uy nghi lẫm liệt
Chốn pháp đình làm giặc khiếp kinh
Quắc mắt nhìn kẻ xử tội mình
Tôi, không ân hận! Anh em tôi ngoài kia sẽ chiến đấu
Chồng của Chị, một người chồng yêu dấu
Niềm tự hào của Cả Núi Sông
Người hiến dâng hạnh phúc cuộc đời
Đem Chí Cả báo đền ơn Đất Nước
Chồng của tôi cũng tấm thân bảy thước
Vợ đẹp con xinh hạnh phúc gia đình
Tóc bạc phơ vẫn nghĩ đến riêng mình
Trên tất cả là lâu đài mái ấm
Nhìn chồng chị làm tôi nhục lắm
Nhục thân tôi đã chọn lộn tấm chồng
Lúc nước nhà gặp cảnh bão giông
Chồng của chị tạo Cuồng Phong chống đỡ
Chị đang khóc, còn tôi đang nuốt nhục
Tự hào lên! hãy hãnh diện chị ơi!
Một ngày kia Trang Sử đổi thay thôi
Chồng của chị rạng ngời danh Chí Sĩ
Chồng của tôi, kẻ đem lòng ích kỷ
Chọn chết già trong xó cửa âm u
Chồng của chị, người đang xé mây mù
Là ánh đuốc trong đêm đen tỏa sáng
Chồng của Chị sống cuộc đời xứng đáng
Sống lưu danh muôn thuở Sử Xanh
Chồng của chị Tiết Tháo Hùng Anh
Dáng uy nghi đẹp tựa bức tranh
Sự hy sinh Chị nào kém hơn Anh
Thân liễu yếu trước cuồng phong vũ bão
Mai, vận nước qua cơn điên đảo
Bia đá ngàn năm ghi tạc đấng Anh Hào
Nhìn Chồng Chị tôi trăm đớn ngàn đau
Nhìn chồng tôi nhục nào hơn nữa?
Nước nghiêng ngã, người cũng say nghiêng ngã
Say men tình lẫn bả vinh hoa
Gác ngoài tai hận nước thù nhà
Mặc tiếng thét, tiếng la của đồng đội
Chồng của Chị một tấm gương vang dội
Tự Hào lên hỡi Chị! Chị ơi
Ngày 12/04/2018
Trần Việt Lê Chân