Âm Mưu Lập Thêm Phong Trào “Asian Lives Matter”!

Michael Do

Đỗ Văn Phúc

Sáng nay, vừa pha xong ly cà phê dậm, vào phòng mở máy computer để mở đầu một ngày làm việc. Thật thú vị, một anh bạn thân vừa chuyển cho xem một bản dịch bài nói chuyện của Giáo Sư người Mỹ gốc Hoa là Chương Thiên Lượng. Bài này được ông Mạn Vũ (người dịch) đặt tựa đề “Âm mưu đằng sau phong trào ‘Mệnh người châu Á trân quý’ – Asian Lives Matter”. Trong thư có kèm một video clip dài hơn 30 phút bằng Hoa Ngữ: https://youtu.be/jEhb3Ia9ZygBài nói chuyện của Giáo Sư Chương Thiên Lượng rất chính xác, hợp với những điều mà đa số chúng ta suy nghĩ nhưng ít ai có can đảm nói ra sự thật. Thập niên trước đây đã có ông Bo Yang ở Đài Loan dám viết ra cuốn “The Ugly Chinese”, vạch ra những lề thói xấu của người Trung Hoa trong cuộc sống, mà đã dẫn đến sự trì trệ về mặt phát triển văn minh văn hoá xã hội và tạo ra trong những sắc dân khác những thành kiến không hay.

https://www.amazon.com/Ugly-Chinese-Bo-Yang/dp/7020065635

Từ khi Trung Hoa lục địa phất lên giàu mạnh, cho phép dân họ du lịch quy mô ra các nước để phô trương thanh thế, chúng ta đã nghe, đọc và xem rất nhiều hình ảnh tồi tệ mà đám du khách này tạo ra ở những nơi du lịch. Chắc trong chúng ta còn nhớ cuốn sách nhan đề “Bầy Lợn Xổng Chuồng” (Pigs on the Loose) của Yunmei (Echo) Wang, một nữ sinh viên Hoa Kiều lúc đó đang theo học tại Assumption University ở Bangkok, Thái lan. Wang viết sách này sau khi chứng kiến thành phố Chieng Mai xinh đẹp và cổ kính của Thái đã bị những đoàn du khách Trung Cộng đổ vào, họ hành xử thô bỉ đến mức người dân ở đây phải kinh tởm.

https://www.amazon.com/Pigs-Loose-Chinese…/dp/B00DCE6FZK

Người Việt ta chưa ai dám mở miệng ra kể xấu về đồng bào mình trên các văn đàn, diễn đàn công cộng mà chỉ thu tóm lại trong các bàn ăn, chuyện vãn gia đình, bạn bè thân thiết. Thành tâm tự soi lấy mình, thì cũng còn rất nhiều thói hư tật xấu làm cho những sắc dân khác có cái nhìn thiếu thiện cảm (ngay chính giữa những người Việt với nhau cũng đã có nhiều nhận xét như thế). Trong bài nói chuyện, Giáo Sư Chương Thiên Lượng cũng có nhắc về người Hoa đồng chủng của mình y chang như thê. Đại khái, ông cũng nói đến việc các bà người Hoa ở DC, New York, San Francisco… lợi dụng sắp hàng nhiều lần để lãnh phần ăn miễn phí do chính phủ cung cấp rồi đem đi bán lấy tiền xài! Ông còn nói rõ hơn như sau gốc gác của số người này là từ Hoa Lục: “Hiển nhiên đây là hành vi không hợp pháp, bạn đồng nghĩa với việc chiếm tiện nghi của người khác. Thực phẩm người khác quyên tặng, sau khi bạn lấy đi rồi, bạn đổi thành tiền để tiêu. Đây là chuyện gì vậy? Hơn nữa tôi nghe nói một số người đến từ quốc nội (Trung Quốc), ở trong nước có lương hưu rất cao, hoàn cảnh ở trong nước không tệ, có tiền cho con cái du học, sau đó con cái tìm được công việc, định cư rồi đem cha mẹ qua. Vốn dĩ cha mẹ ở trong nước là quan chức, hoặc là người có tiền, kết quả đến Mỹ quốc phát hiện hệ thống phúc lợi ở đây rất tốt, họ mới bắt đầu muốn ‘ăn’ phúc lợi xã hội nước Mỹ, thậm chí làm những việc như vậy. “Về điểm cuối trong câu trên, áp dụng rất đúng trong cộng đồng Việt tị nạn khi nhìn vào đám người bị ảnh hưởng bởi xã hội Cộng Sản, từ trong nước mới qua Mỹ những năm gần đây!Chúng tôi đã vài lần trình bày rằng sự kỳ thị là phản ứng tự nhiên trong cuộc sống xã hội khi người ta chung đụng, tiếp xúc với những người khác với mình về màu da, thể chất, ngôn ngữ, lối sống, cách hành xử vân vân.Giữa hai người, phút ban đầu chắc chắn có mang những ấn tượng nào đó tạo ra bức tường ngăn cách. Nhưng dần dà, qua giao tiếp những bức tường ngăn cách có thể được phá bỏ nhờ sự thông hiểu lẫn nhau. Cả hai bên phải tỏ thiện chí và sự thành thật cởi mở, học hỏi và hội nhâp. Hoa Kỳ là một nước đa chủng. Không có dân tộc Mỹ thuần túy mà là một sự trộn giống giữa nhiều sắc dân của cả trăm quốc gia khác nhau mà tạo thành. Vì thế, không ai có quyền nói với người khác màu da rằng “Tao là người Mỹ, còn mày không thuộc ở đây!” Nếu ai nói với tôi như thế, câu trả lời sẽ là ”Tôi từ Việt Nam, Nhật, Đài Loan… di dân đến, có khác chi ông/ bà cũng là di dân từ Anh, Pháp, Đức? Chỉ là kẻ trước, người sau thôi! Chúng ta bình đẳng, cùng là người Mỹ cả!”Nếu có sự kỳ thị sâu đậm và kéo dài một phần chủ quan là cũng do người bị kỳ thị.Người Việt có kỳ thị không? Có bao nhiêu phần trăm sẽ thú nhận rằng chính mình không có máu kỳ thị. Này nhé, khi tìm mua nhà mới, quý vị có lái xe thăm dò khu gia cư xem có nhiều người da đen, người Mễ, người Ấn Độ không. Tại sao né tránh những khu này? Quý vị sẽ nại cớ là ở gần người da đen bất an toàn, da nâu thì ồn ào, luộm thuộm, người Ấn Độ thì bon chen… Nếu cô con gái cưng của quý vị kết bạn với một chú da đen hay chú Mễ, quý vị có vui vẻ chấp nhận hay ngăn cấm; trong lòng, ngoài mặt tỏ ra sự bất bình, lo lắng?Thế đấy, chúng ta không ưa người da đen, da nâu không phải vì da họ khác màu, mà vì cách sống của họ làm cho chúng ta né tránh. Vậy người da trắng, da màu khác không ưa chúng ta cũng phần lớn là do cách sống của chúng ta vậy. Họ cũng nhìn chúng ta qua cái lăng kính mà Giáo Sư Chương Thiên Lượng đã nói tới.Nhưng khách quan mà xét, nạn kỳ thị Á Châu chỉ mới tăng gia đáng kể sau đại dịch Covid-19 từ đầu năm 2019. Ai cũng thấy rõ âm mưu của Trung Cộng tung vi khuẩn độc hại như một vũ khí sinh học nhằm phá hoại Hoa Kỳ để giành lợi thế trên trường chính trị thế giới. Cộng vào đó là mưu kế thâm độc của các chính trị gia đảng Dân Chủ thổi phồng đại dịch Covid như một vũ khí lợi hại nhằm triệt hạ cho bằng được Tổng Thống Trump, giành lại chính quyền để thi hành chính sách mị dân của họ. Đảng Dân Chủ vì quyền lợi riêng mà đi ngược lại an sinh của đất nước và dân chúng. Trung Cộng tiếp tay cho đảng Dân Chủ là điều dễ hiểu. Vì ngày nào còn ông Trump trong Toà Bạch Cung, thì ngày đó Trung Cộng không ăn ngon ngủ kỹ được, không xâm nhập vào Hoa Kỳ để thao túng như trước đây dưới thời Clinton và Obama.Phe Dân Chủ đổ thừa cho lời tuyên bố đặt tên China Virus của Tổng Thống Trump đã đưa đến sự kỳ thị người gốc Á. Điều này không đúng, vì trước nạn Covid-19, đã có nhiều loại bệnh dịch mà các nhà khoa học đã đặt tên kèm nơi xuất xứ là các nước thuộc Á, Âu, Phi, Mỹ mà không thấy ai lên tiếng phiền hà là có sự kỳ thị.Chúng ta còn nhớ, những tháng đầu tiên sau khi đại dịch lan ra ở Mỹ, trên các mạng truyền thông xã hội có nhiều video, nhiều bài viết về những phụ nữ người Hoa nhổ nước bọt vào thức ăn trong các chợ, vào các nguồn nước… Thế là phong trào bài Hoa có cơ hội bùng phát. Và người Việt cũng như các sắc dân Á khác bị vạ lây vì trước mắt người da trắng, da đen, họ không phân biêt được dung mạo khác nhau của những người gốc Á.Chúng tôi được xem nhiều đoạn video và nhận thấy đa số các vụ hành hung ngưòi Á Châu là do bọn côn đồ da đen gây ra. Chúng to lớn và hung bạo. Người gốc Hispanic, Latino có thể cướp bóc nhưng không do kỳ thị mà chỉ vì nhu cầu của họ. Người da trắng có thể kỳ thị nhưng ít để lộ ra và cũng hiếm trường hợp hành hung. Dĩ nhiên không loại trừ loại người máu lạnh xách súng bắn bừa bãi vào các nạn nhân không chỉ là người da vàng mà còn bất cứ sắc dân nào khác. Hai năm gần đây, người da đen đã bị giật dây để thao túng, phá phách tại các thành phố lớn. Họ trở nên một thế lực bất khả xâm phạm do sự dung dưỡng của đảng Dân Chủ. Họ là lực lượng hậu thuẫn của các chính trị gia quỷ quyệt phe Dân Chủ. Thậm chí những tên bất lương còn được phe Dân Chủ phong thánh, quỳ gối tôn thờ; lãnh tiền bồi thường hàng chục triệu từ ngân quỹ do dân chúng đóng thuế. Và đáng buồn, nhiều nhóm da vàng trong đó có nhiều dân cử Mỹ gốc Việt theo đảng Dân Chủ cũng ùa ra biểu tình ủng hộ Black Lives Matter! Trong những hình ảnh người Hoa biểu tình ủng hộ BLM, chúng tôi thấy hầu hết đi dưới lá cờ đỏ của Trung Cộng! Điều này không lạ!Giáo Sư Chương Thiên Lượng cũng có cái nhìn chính xác về chính trị Hoa Kỳ khi mạnh tiếng tố cáo âm mưu của phe Dân Chủ, phối hợp với Đảng Cộng Sản Trung Hoa để tạo sự phân hoá chủng tộc tại Mỹ cho mưu đồ chính trị của họ. Phe Dân Chủ trước đây cổ vũ cho phong trào Black Lives Matter nay đang đứng sau những ngươi gốc Á hoạt động xã hội mở thêm phong trào “Asian Lives Matter” (Tiếng Hoa là ‘Á duệ mệnh quý’)Ông nói trong phần kết luận: “Tôi cảm thấy cách nhìn ‘Á duệ mệnh quý’, đầu tiên chúng ta nên xem xem bản thân có chỗ nào làm không tốt, chỗ làm không tốt thì hãy cải biến nó. Nếu thật sự kỳ thị người gốc Á, thì đó là cánh tả đang kỳ thị, Đảng Dân chủ đang kỳ thị.…Do đó tôi thấy rằng mọi người không nên cường điệu ‘mệnh người châu Á trân quý’ mà là nên nhấn mạnh ‘tất cả sinh mệnh đều đáng được tôn trọng’. Đây mới là xã hội công bằng, dựa theo tài năng để nhìn người, chứ không phải dựa vào màu da để nhìn người.Tôi cảm thấy nếu làm như vậy mới là thái độ đúng đắn với sự việc này.”Chúng tôi không chấp nhận bất cứ luận diểm tôn vinh một sắc dân nào là thượng đẳng, là ưu việt so với các sắc dân khác. Trước pháp luật và đạo lý, không có màu da nào là trân quý hơn màu da khác. Để dần xoá nạn kỳ thị, về phía chính quyền, thì nên loại bỏ trong các văn bản, đơn từ phần kê khai về chủng tộc (White, Hispanic, Black, Asian…) vì còn nhắc đến màu da, sắc tộc thì nạn kỳ thị còn kéo dài. Chúng ta chỉ thừa nhận khẩu hiệu “All Lives Matter”

Texas Lễ Phục Sinh 2021.

http://michaelpdo.com/…/am-muu-lap-them-phong-trao…/

Âm mưu đằng sau phong trào ‘Mệnh người châu Á trân quý’ – Asian Lives Matter>>

Mạn Vũ>> Mệnh người châu Á trân quý Asian Lives Matter>> Mục lục bài viết>> Hai nguyên nhân khiến người gốc Á bị kỳ thị> Hành vi không đúng đắn của người Trung Quốc> Tại sao người Nhật đường hoàng đạo mạo…> Đánh giá dựa vào màu da liệu có công bằng?>> “Nếu mệnh người châu Á trân quý, vậy thì mệnh các dân tộc khác là ti tiện sao?”. Đây là vấn đề mà chuyên gia phân tích Mỹ – Trung, giáo sư Chương Thiên Lượng đề cập trong phân tích ‘Chính luận thiên hạ‘ vào ngày 24/3… >> Trong bài phân tích, Giáo sư Chương cho rằng không phải ‘mệnh người châu Á trân quý’, ‘mệnh người da đen trân quý’, mà là tất cả sinh mệnh đều trân quý – All Lives Matter.>> >> Giáo sư Chương nhận định thêm, đằng sau việc thúc đẩy phong trào ‘mệnh người châu Á trân quý’ (Asian Lives Matter), cánh tả muốn xâu xé nước Mỹ, để tách cộng đồng người gốc Á ra khỏi cộng đồng chung. Khi đó với hai phong trào ‘mệnh người da đen trân quý’, ‘mệnh người châu Á trân quý’, cánh tả muốn lôi kéo bạn về cùng phe với họ, từ đó cuốn bạn theo đấu tranh giai cấp.>> >> Trong bài bình luận còn đề cập đến các vấn đề như: Hai nguyên nhân khiến bạn bị kỳ thị, những bất công trong việc tuyển sinh đại học ở Mỹ, tại sao người Nhật đường hoàng đạo mạo…>> Dưới đây là bài bình luận chi tiết của Giáo sư Chương. > Hai nguyên nhân khiến người gốc Á bị kỳ thị>> Hôm nay tôi xem một thông tin, một vùng ngoại thành ở Chicago trở thành cộng đồng đầu tiên của Mỹ quốc đền bù cho người da đen. Địa phương đó là Evanston. Nghị viện nơi đây đã thông qua một dự luật đền bù cho người nô lệ da đen, mỗi lần đền bù khoảng 25 nghìn đô-la Mỹ cho một người da đen, tương lai có thể tăng lên 200 nghìn đô…>> Tiền từ việc đó đến như thế nào? Tôi cũng chưa nghiên cứu chi tiết, nhưng sự việc này khiến tôi liên tưởng đến “mệnh người châu Á trân quý” (Á duệ mệnh quý)… Chúng tôi thấy những người da đen có thể nhận được khoản tiền không hoàn lại như thế này, hơn nữa là từ tiền của những người tầng lớp trung lưu làm việc chăm chỉ đóng thuế, để đưa cho người da đen ăn nhà hàng. Mọi người trong tâm sẽ cảm thấy như thế nào? Bạn thấy công bằng hay không công bằng? Việc này tôi hy vọng mọi người có thể suy nghĩ một chút.>> Người gốc Á ở Mỹ liệu có bị kỳ thị? Tôi nghĩ có thể có, nhưng là do tự bản thân tạo thành, hoặc là do chính sách của cánh tả tạo thành.>> Chúng ta nói về tình huống đầu. Người ta kỳ thị bạn, kỳ thị như thế nào? Mọi người biết rằng vào ngày 17/3, một buổi sáng ở San Francisco, có một bà lão họ Tạ, trong khi bà đang đợi đèn đỏ, một người đàn ông da trắng tấn công bà, sau đó bà lão bèn ngồi xổm xuống, sau đó quơ cây gậy bên cạnh đánh lại, cho nên mọi người cảm thấy người da trắng tấn công người châu Á, xem ra người gốc Á ở Mỹ quốc bị kỳ thị. >> Kỳ thực, chuyện này có thể mọi người chỉ kể cho bạn nghe một nửa. >> Đầu tiên, có rất nhiều ông bà lão ở trên đường phố San Francisco, bao gồm cả người New York ở trên phố, tôi đã xem qua băng hình, họ bị người da đen tấn công. Nếu bị người da đen tấn công, truyền thông Mỹ quốc không lên tiếng, giống như chuyện này không xảy ra. Vì sao? Bởi vì họ cảm thấy người da đen kỳ thị bạn, người da đen đương nhiên cao hơn bạn, “mệnh người da đen trân quý” (Black Lives Matter) mà, mệnh họ quý, cho nên họ kỳ thị bạn là việc nên làm. Tôi cảm thấy hiện nay cánh tả đang dung túng người da đen, để [người da đen] kỳ thị tất cả các dân tộc khác. >> Còn chuyện bà lão, tại sao bà bị đánh? Tôi thấy câu chuyện này như sau. Ở San Francisco có một khu gọi là Tenderloin, khu này có rất nhiều foodbank, chính là có một vài tổ chức từ thiện đặt một ít thực phẩm để phân phát. Nếu bạn có thu nhập thấp, bạn lại không nhận được phúc lợi của chính phủ, bạn có thể đến foodbank để lấy phúc lợi. >> Giáo sư Chương Thiên Lượng > Hành vi không đúng đắn của người Trung Quốc>> Khi tôi ở thủ đô Washington đã biết, có một số khu nhà ở lâu năm, tôi nghe người khác nói rằng, ở DC có một số nơi phát thực phẩm miễn phí, nếu bạn là người già, không có thu nhập, bạn muốn ăn thịt hay ăn nhà hàng, bạn có thể đến đó lãnh. Tiền do cộng đồng trả, tôi đoán có thể còn có nhà thờ chi trả. Sau đó mọi người có thể đến đó lãnh thực phẩm. Khu phố Tàu Flushing cũng có, New York cũng có.>> Họ làm vậy để đảm bảo rằng, dù bạn là người nghèo, bạn cũng không bị đói. Kỳ thực tôi cảm thấy ở Mỹ quốc, căn bản người nghèo không bị đói. Nếu bạn thực sự muốn ăn, bạn có thể đến đó lấy, đều có thể lấy được. Mọi thứ đều miễn phí hoặc là phát phiếu mua thực phẩm. >> Phiền phức tại đâu? Phiền phức là rất nhiều người Trung Quốc đến đó lãnh thực phẩm, họ không chỉ lãnh một lần cho mình ăn, họ xếp hàng lần nữa, giống như xếp hàng mấy lần ở điểm này, mỗi điểm phát thực phẩm họ đều xếp hàng. Sau khi lãnh được thực phẩm, nếu thích thì để lại ăn, nếu không thích thì bỏ vào trong cái túi, sau đó chia ra các phần rồi bán trên đường. >> Hiển nhiên đây là hành vi không hợp pháp, bạn đồng nghĩa với việc chiếm tiện nghi của người khác. Thực phẩm người khác quyên tặng, sau khi bạn lấy đi rồi, bạn đổi thành tiền để tiêu. Đây là chuyện gì vậy? Hơn nữa tôi nghe nói một số người đến từ quốc nội (Trung Quốc), ở trong nước có lương hưu rất cao, hoàn cảnh ở trong nước không tệ, có tiền cho con cái du học, sau đó con cái tìm được công việc, định cư rồi đem cha mẹ qua. Vốn dĩ cha mẹ ở trong nước là quan chức, hoặc là người có tiền, kết quả đến Mỹ quốc phát hiện hệ thống phúc lợi ở đây rất tốt, họ mới bắt đầu muốn ‘ăn’ phúc lợi xã hội nước Mỹ, thậm chí làm những việc như vậy. >> Việc bà lão họ Tạ làm, việc này tôi chưa xác minh, tôi chỉ nói là tôi có biết những hiện tượng như vậy, những hiện tượng này khẳng định là có. Còn như chuyện bà lão họ Tạ thì chúng ta chưa biết rõ.>> Cho nên sau khi sự tình này xuất hiện, bạn có thể tưởng tượng một chút, nếu bạn làm như vậy, bạn nói xem người khác có tôn trọng bạn không? Chẳng phải bạn tự chiêu mời [kỳ thị] sao? Cho nên tôi cảm thấy rất nhiều người bị người khác coi thường. > Tại sao người Nhật đường hoàng đạo mạo…>> Kỳ thực người Trung Quốc nên là cao quý. Chúng ta có văn minh 5000 năm, người Trung Quốc chúng ta, văn hoá bác đại tinh thâm, chiểu theo điều đó thì nên có sinh hoạt vô cùng tôn nghiêm. >> Như nói về Nhật Bản, kỳ thực trạng thái sinh hoạt của người Nhật Bản hiện tại là loại trạng thái thời Tuỳ – Đường của Trung Quốc. Đương nhiên hình thức sinh hoạt có thể không giống nhau. Ở Nhật, có nhà có xe có cao ốc, khoa học kĩ thuật cao… nhưng chỉnh thể diện mạo tinh thần con người là rất truyền thống, rất bảo thủ (giữ gìn). Bạn xem một người Nhật Bản, bạn cảm thấy thái độ làm việc chăm chỉ có trách nhiệm, đi làm đúng giờ, làm việc chu toàn tỉ mỉ, rất nho nhã lễ độ, đường phố thì đi đến đâu đều rất sạch sẽ. Bạn xem Tokyo, thành phố 20 triệu dân mà rất sạch sẽ, một chút bụi đất cũng không có.>>>> Kỳ thực đó cũng chính là diện mạo của người Trung Quốc khi xưa, người Trung Quốc vốn dĩ là nên như thế. Kết quả hiện tại ở Trung Quốc bị ĐCS chà đạp tạo thành, người người tham muốn lợi nhỏ, đạo đức biến thành rất đáng sợ, sau đó lại lấy hiện tượng đạo đức bại hoại đem nó ra hải ngoại. Cho nên tôi cảm thấy, những người này, không phải là do người Trung Quốc bất hảo mà là do ĐCSTQ bất hảo. Đây là vấn đề văn hoá Đảng. Do đó tôi cảm thấy nếu những người này bị người khác kỳ thị, vậy thì bạn phải thực sự xem lại bản thân, có vấn đề gì cần phải cải biến không?… Bạn làm những việc hạ tiện như thế, bị người khác coi thường, thế thì bạn không thể oán người khác không coi trọng bạn.> Đánh giá dựa vào màu da liệu có công bằng?>> Còn có một vấn đề tôi cảm thấy không phải là vấn đề của người gốc Á chúng tôi. Thực ra là vấn đề của phe cực tả, gọi là vấn đề cánh tả của Đảng Dân chủ, là vấn đề phân chia chủng tộc. >> Kỳ thực rất nhiều đại học khi tuyển sinh, họ thực sự kỳ thị người gốc Á, như Harvard, Yale, Cornell, Stanford… Khi họ nhận vào, họ căn cứ theo chủng tộc mà phân chia. Họ hễ thấy người Trung Quốc, liền không muốn nhận. Tôi cho rằng đây là vì người gốc Á, đặc biệt là nhóm di dân đầu tiên, giống như chúng tôi di dân qua đây du học, chúng tôi đều rất chú trọng việc giáo dục con cái. Từ nhỏ con cái đã cho chúng học các loại tài nghệ, sau đó cho học Toán thật tốt, sau đó cho chúng đăng ký vào các lớp khác nhau, sau đó tích cực tham gia các hoạt động cộng đồng… Do đó rất nhiều con cái gốc Á rất là ưu tú, hơn nữa người châu Á có văn hoá truyền thống, làm việc chăm chỉ, sau đó nỗ lực tiết kiệm tiền, khiến cuộc sống của mình được tốt hơn.>> Dưới tình huống như vậy, có một vài đại học khi chiêu sinh, nếu chiểu theo Merit-based, chính là căn cứ theo tài năng mà chiêu sinh, thế thì người gốc Á thật sự sẽ chiếm một tỷ lệ rất lớn. Vậy thì làm thế nào? Họ vì chiếu cố người da đen, Tây Ban Nha, mà chủ yếu là người da đen, tiến hành phân loại trên chủng tộc. Người châu Á dù điểm số cao đến đâu, họ cũng không nhận bạn, họ muốn người da đen. Sự việc này tôi cho rằng, đây mới là kỳ thị.>> Mọi người cạnh tranh thì không có vấn đề, nhưng tôi rất chán ghét cái gọi là ‘mệnh người châu Á trân quý’. Kỳ thực tôi cho rằng cách nghĩ chính xác nên là “All Lives Matter” – tất cả sinh mệnh đều được tôn quý, tất cả sinh mệnh con người đều phải được tôn trọng. >> Khi bạn nhấn mạnh ‘mệnh người châu Á trân quý’ (Á duệ mệnh quý), vậy thì sinh mệnh của ai ti tiện đây, không lẽ mệnh người da trắng ti tiện? Tôi cảm thấy không thể nói như thế được. Cho nên tôi cảm thấy đằng sau ‘Á duệ mệnh quý’, rốt cuộc thì ai đang đứng đằng sau, ai đang thao túng chuyện này? Tôi không biết rốt cuộc là ĐCS Trung Quốc hay ĐCS Mỹ, hoặc là phe cánh tả của nước Mỹ – thực ra là họ cũng giống với ĐCS, đang thao túng cuộc vận động này, tạo thành phân cách cộng đồng. Khi tôi nói ‘mệnh người châu Á trân quý’ cũng giống như ‘mệnh người da đen trân quý’, điều này đã xâu xé nước Mỹ. >> Trước đây tôi từng nói, tôi rất phản cảm với khảu hiệu ‘mệnh người da đen trân quý’. Bởi vì một xã hội chính thường, chính là Merit-based (dựa trên năng lực), người tốt là người tốt, người xấu là người xấu. Tôi không vì màu da mà có bất kỳ cách nhìn nào với bạn. Ví như tôi đây, tôi biết rằng tỉ lệ phạm tội của người da đen rất cao, tôi biết rất nhiều người da đen là gia đình đơn thân, sau khi lớn lên không được học hành tốt. Nhưng tôi không vì bạn là người da đen mà tôi hình thành một ấn tượng rập khuôn. Tôi nói: ‘Nếu bạn là người da đen, bạn chính là người như thế’, không phải ý như vậy. >> Trước đây tôi từng nói, tôi rất thích một vài người da đen như Candace Owens, người ta gọi cô là Owen – viên trân châu đen. Sau đó còn có Morgan Freeman, minh tinh của Hollywood, Ben Carson… có rất nhiều người da đen tôi rất tôn kính họ. Bởi vì tôi xuất phát từ nội tâm tôn trọng những người thông qua nỗ lực mà đạt được thành công, chỉ cần trong cạnh tranh công bằng, bạn đạt được thành công, thế thì bạn đáng được tôn kính, không có chút quan hệ gì với màu da của bạn. Cho nên tôi cảm thấy, xã hội này nếu thật sự muốn giảng đoàn kết, dù là Unity (thống nhất) mà cánh tả giảng, bạn cũng không thể thông qua màu da mà phân thành từng quần thể, sau đó để họ tranh đấu với nhau. >> ***>> Tôi cảm thấy cách nhìn ‘Á duệ mệnh quý’, đầu tiên chúng ta nên xem xem bản thân có chỗ nào làm không tốt, chỗ làm không tốt thì hãy cải biến nó. Nếu thật sự kỳ thị người gốc Á, thì đó là cánh tả đang kỳ thị, Đảng Dân chủ đang kỳ thị.>> Hiện tại rất nhiều người châu Á ủng hộ ông Trump, bởi vì chính sách của ông Trump có lợi cho những người chăm chỉ làm việc, chính sách của ông Trump khiến việc tuyển sinh đại học công bằng hơn. Giống như thời ông Trump, Bộ Tư pháp chẳng phải kiện Đại học Harvard sao? Chính là vì Đại học Harvard kỳ thị người của chủng tộc khác, hữu ý chiếu cố người da đen hơn. Đợi đến khi Biden lên nắm quyền, vụ kiện không được đưa ra nữa, Bộ Tư pháp lập tức huỷ bỏ vụ kiện này. >> Rất nhiều người ủng hộ ông Trump, trên thực tế là ủng hộ giá trị của nước Mỹ, như cạnh tranh công bằng. Cạnh tranh công bằng, điểm này vô cùng quan trọng, sau đó là lao động chăm chỉ. Hai điểm này chính là nguyên nhân rất nhiều người châu Á ủng hộ ông Trump. Kết quả cánh tả lại nói rằng, chẳng phải bạn ủng hộ ông Trump sao, thế thì chúng tôi sẽ làm ‘Á duệ mệnh quý’, để bạn với người da trắng cách khai ra, để bạn với người da đen đứng cùng nhau. Cũng chính là nói, họ sẽ lôi kéo bạn cùng phe với cánh tả, cuốn bạn theo đấu tranh giai cấp. >> Do đó tôi thấy rằng mọi người không nên cường điệu ‘mệnh người châu Á trân quý’ mà là nên nhấn mạnh ‘tất cả sinh mệnh đều đáng được tôn trọng’. Đây mới là xã hội công bằng, dựa theo tài năng để nhìn người, chứ không phải dựa vào màu da để nhìn người.>> Tôi cảm thấy nếu làm như vậy mới là thái độ đúng đắn với sự việc này.>> Mạn Vũ biên dịch>

Advertisement
This entry was posted in Bình luận, Diễn đàn, Uncategorized. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s